Blog diladetrove.com sẽ chia sẻ chi tiết nội dung và cảm nhận khi xem phim Ròm.
Tại sao phim Ròm đoạt giải New Currents tại Liên hoan phim Quốc tế Busan 2019?
Đây có lẽ là một trong những câu hỏi đầu tiên khán giả sẽ nghĩ tới khi đọc các bài báo về phim Ròm. Cũng với sự tò mò đó thì ngay sau khi phim Ròm công chiếu, mình đã ra rạp xem và sau đây xin chia sẻ một vài lý do mà theo mình đó là một trong những yếu tố giúp phim Ròm đoạt giải thưởng trên.
Klook.comLý do đầu tiên đó là bởi vì Ròm là một bộ phim rất rất Việt Nam. Có ai ngờ rằng hình ảnh người dân lao động đánh số đề lại được đưa lên màn ảnh rộng, có người Việt Nam nào thấy xa lạ với hình ảnh những đứa bé bán vé dò mỗi buổi chiều, có ai lại không cảm thấy mộc mạc với hình ảnh người dân dừng xe mặc áo mưa và lội nước đến đầu gối mỗi khi có một cơn mưa lớn ghé thăm Sài Gòn… Những hình ảnh này thực sự đã làm khán giả xúc động vì rất đời nhưng lại được đem lên phim một cách rất điện ảnh.
Lý do thứ hai và cũng là lý do mình nghĩ sẽ rất nhiều người nghĩ đến đó là phim Ròm khắc họa cái nghèo quá đỗi chân thực. Nguyên một bộ phim không có ai là không nghèo, không có bất kỳ một cảnh xa hoa, không có một câu chuyện cổ tích phi lý nào… Đầu phim là những câu thoại giới thiệu sơ qua về cách đánh số đề nhưng đọng lại trong mình câu thoại đắt nhất đoạn này là “VÌ HỌ MUỐN ĐỔI ĐỜI”. Bối cảnh chính của phim là một chung cư lụp xụp là nơi sinh sống của những người nghèo như Ròm tiết kiệm từng đồng để tìm lại ba mẹ đã lạc mất từ 10 năm trước, Phúc mồ côi cha mẹ tử nhỏ, một ông chú luôn canh cánh nỗi đau về việc tìm mộ vợ và con, một cô Ba sống cô đơn qua ngày, là hai vợ chồng lay lắt với đứa con nhỏ… Phim không tập trung khai thác sâu cuộc sống của bất kỳ ai nơi chung cư nghèo này và cũng không có ý đồ tạo tính drama cho nhân vật để lấy nước mắt người xem. Chính vì vậy mình cũng sẽ không cố nói về những góc sâu của các nhân vật này để đem đến cảm xúc cho người đọc nhưng mình tin là khi xem phim bạn sẽ có cảm xúc kiểu như vừa thấy giận vừa thấy thương.
Lý do thứ ba là hình ảnh mang hơi hướng dark một cách chân thực đến ám ảnh của phim. Nếu để lại ấn tượng khó phai cho bạn không phải là chiếc chung cư cũ giăng đầy quần áo đồ đạc, chiếc bàn cúng xin số mờ ảo, hình ảnh cô Ba thắt cổ tự tử, cảnh Phúc và Ròm ngồi trên chiếc phao tự chế đi trên sông Sài Gòn, hình ảnh đen như mực ở chiếc hố dưới nghĩa địa, khuôn mặt Ròm đầy máu me sau trận đánh nhau với Phúc, thì chắc cũng hẳn sẽ là lúc chung cư bốc cháy đỏ rực.
Lý do thứ tư là vì phim quá đời, quá thực, nên đâu đó có lẽ chúng ta sẽ thấy các nhân vật trên phim này rất quen thuộc. Đó có thể là người thân của bạn, hàng xóm của bạn, bạn bè của bạn, hay là những người bạn tình cờ thấy trên đường. Mình nghĩ ngoại trừ những gia đình thực sự rất rất giàu có thì mới không biết đến những mảnh đời này, còn lại là người Việt Nam thì chắc chắn không quá xa lạ với câu chuyện này. Khi đã có quá nhiều phim làm về thế giới người giàu thì khi Ròm chỉ kể về người nghèo, nó thật khác!
Lý do thứ năm chính là cảm xúc khi xem phim Ròm. Hầu như trong phim không hề có một cảnh hài, cảnh nóng nào, và nó giúp chúng ta có thể hoàn toàn tập trung cảm xúc của mình vào khu chung cư nghèo, vào số phận của Ròm, vào sự bế tắc của mọi người ở đây. Mình không chắc lắm mọi người nghĩ gì khi xem phim nhưng mình và bạn mình đã thấy rất buồn khi xem xong phim, một nỗi buồn tênh, buồn một cách tự nhiên nhưng lại khó dứt ra cảm xúc đó và mình tin rất nhiều người khác cũng cảm nhận được nỗi buồn này khi 90% rạp mình ngồi coi hết credit, đến khi màn hình tắt tối đen rồi vẫn nán lại một xíu để giữ được cảm xúc đó trước khi ra về. Điều này với phim Việt Nam thì hình như mới chỉ có Ròm làm được.
Ngoài các lý do trên thì một điều khiến mình thở phào nhẹ nhõm khi xem phim Ròm xong là may quá cảnh cuối không có sự xuất hiện của các chiến sĩ công an. Đã có quá nhiều phim vì để qua được ải kiểm duyệt mà phải thêm vào những tình huống này nên mình đã chuẩn bị tinh thần trước chắc cuối phim thế nào cũng có mấy cảnh kiểu này, may quá là không! Cám ơn điều này đã để cho cảm xúc của chúng ta được dừng ở một tâm thế không bị gò bó và áp đặt.
Những điểm trên và chắc còn nhiều điểm khác nữa có thể là lý do giúp phim Ròm đoạt giải tại liên hoan phim Busan 2019, tuy nhiên mình cũng đoán được rằng có lẽ nhiều khán giả sẽ không hẳn thích Ròm. Là bởi vì phim bị lũng khá nhiều chỗ, bị chuyển mạch đột ngột, và kết thúc lửng. Tuy nhiên, hãy cho mình chia sẻ quan điểm của mình ở điểm này. Thứ nhất, theo mình đoán là vì như tất cả chúng ta đều biết Ròm đã phải cắt khá nhiều đoạn để được ra rạp cho nên có lẽ đây là lý do có nhiều đoạn qua nhanh khiến mọi người khó hiểu. Thứ hai, dù bản thân mình là một người khó tính khi hay để ý đến các tình tiết và kịch bản phim thì mình vẫn thấy với điện ảnh thì không hẳn là lúc nào cũng phải rõ ràng hay giải thích tường tận các tình huống xảy ra, ngược lại điều này lại làm cho phim Ròm càng thêm đời bởi vì thực tế ngoài đời số phận của họ cũng đâu có rõ ràng hay một là một, hai là hai, mà nó vẫn là một chuỗi rối rắm, lặp lại, và khó mà tìm được cách thoát ra. Tương tự như vậy, cái kết cũng giúp làm phim thực hơn. Từ đầu đến cuối phim không hề làm quá hay cố tình tạo ra các tình tiết gây thương hại hay đồng cảm với nhân vật, ngay cả như đoạn báo Ròm bị ung thư cũng là câu thoại rất đỗi bình thường. Do đó, cũng là cố tình khi phim không dẫn đến cao trào hay có câu trả lời cho bất kỳ câu hỏi nào. Đây như là một cái kết mở để mỗi người tự cảm nhận và tưởng tượng về những mảnh đời như Ròm.
Cho dù có nói nhiều đến như thế nào nữa thì tóm lại mình vẫn muốn nhấn mạnh bạn hãy ra rạp xem phim Ròm, không phải với lý do là để giải cứu phim rạp ở thời điểm hiện tại mà là để được tận mắt chiêm ngưỡng những thước phim đậm chất điện ảnh, để thấy một Sài Gòn thật quen thuộc, để nhìn về những mảnh đời rất thật trong cuộc sống, để được buồn, được suy nghĩ, được trân trọng cuộc sống hơn.
Xem phim Ròm xong vẫn còn trong đầu những câu của bài hát Chạy của Wowy. Mà chắc không phải chỉ mình Ròm chạy mà mỗi một chúng ta cũng đều đang chạy theo cuộc sống của mình phải không nhỉ:
“Không được đứng, không được dừng, đừng đứng lại
Đạp đôi chân không phân vân vững trên sàn
T đang chạy như tên bay t đẫm ướt mồ hôi
Trời có tối hay là bão t vẫn chạy vậy thôi
Đơn giản vì t không có đường nào để lùi
Quá khứ là vết đen không có thời gian để chùi
Buồn tủi là từng hơi t hít vào bên trong mũi
Và tương lai là động lực duy nhất nhắc tao không được buông xui
Ngày hôm nay, ngày hôm qua, từ khi nào!
T đã chạy từ lúc t biết không còn ai lo cho t nữa
Chạy vì miếng ăn, chạy vì nhà cửa
Chạy vì một nữa và vì gia đình cha mẹ tương lai
Đó là một quãng đường dài… Ai ai ai ai!
Sẽ là người chạy tiếp cho t quãng đường sắp tới
Áo t còn ướt đẫm và mồ hôi tao vẫn còn rơi
T cũng không biết dến khi nào t tới nơi
Vì thời gian vẫn không ngừng trôi
Và mưa vẫn chưa ngừng rơi
Chạy nước rút cho cuộc đời
B không thể ngăn được t
Đường đua này t là báo
I ain’t gonna stop
Cho đến khi t nhất cuộc chơi.”
Ngoài review phim thì blog diladetrove.com vẫn thường xuyên có các bài viết chia sẻ kinh nghiệm du lịch tự túc ở châu Á và châu Âu nha bạn ơi.
Blog Du Lịch Đi Là Để Trở Về
Email: diladetrove@gmail.com
Website: https://diladetrove.com/
Facebook: https://www.facebook.com/diladetrove
Facebook Group: https://www.facebook.com/groups/kinhnghiemdulichnhatbantutuc
Instagram: https://instagram.com/diladetrove